Môi trường phải cân bằng với nền kinh tế
Lý lẽ này cho rằng quan tâm tới môi trường là lãng phí tiền bạc, và cứ mặc kệ các vấn đề môi trường thì sẽ tiết kiệm chi phí. Điều này không hề đúng. Giống như việc quan tâm tới sức khỏe và phòng tránh bệnh tật thì chi phí sẽ rẻ hơn rất nhiều so với việc để bệnh tật xảy đến và tìm cách chữa trị. Ô nhiễm môi trường gây thiệt hại những khoản tiền lớn.
Công nghệ sẽ giải quyết các vấn đề của chúng ta
Lý lẽ này thể hiện lòng tin vào tương lai, rằng các công nghệ sẽ giải quyết các vấn đề hiện tại và ngừng làm phát sinh các vấn đề mới. Kinh nghiệm thực tế trái ngược với dự đoán đó. Một số công nghệ thành công, nhưng một số khác lại thất bại. Những công nghệ thành công cũng thường mất vài thập kỷ mới được phát triển và ứng dụng rộng rãi. Cho dù có giải quyết thành công vấn đề mà công nghệ đó được thiết kế để xử lý hay không, thì những công nghệ mới cũng thường gây ra những vấn đề mới không thể lường trước. Mặt khác, các giải pháp công nghệ để xử lý những vấn đề môi trường thường tốn kém hơn nhiều các biện pháp phòng ngừa áp dụng ngay từ đầu không để vấn đề phát sinh.
Nếu nguồn tài nguyên này cạn kiệt, thì chúng ta vẫn có thể chuyển sang một số nguồn tài nguyên khác đáp ứng nhu cầu cần thiết của chúng ta
Đây là một lập luận lạc quan, bỏ qua một vấn đề đó là sẽ có những khó khăn trong quá trình chuyển đổi, và thời gian để chuyển đổi sẽ kéo dài. Thực tế là nhiều nơi đã áp dụng năng lượng mặt trời, năng lượng gió nhưng những nguồn năng lượng này bị hạn chế vì chỉ có thể sử dụng ở nơi đủ lượng gió và ánh nắng cần thiết. Ngoài ra, còn những vấn đề về thủ tục, thể chế để chuyển đổi từ năng lượng cũ sang năng lượng mới cũng cần thời gian. Các nguồn năng lượng thay thế sẽ ngày càng chiếm tỉ trọng nhiều hơn, nhưng trong tương lai gần thì chúng ta vẫn phụ thuộc vào năng lượng hóa thạch.
Lương thực không phải là vấn đề thực sự của thế giới, hiện đã có đủ lương thực, chúng ta chỉ cần giải quyết vấn đề vận chuyển để phân phối lương thực tới những nơi cần thiết mà thôi.
hoặc là
Vấn đề lương thực của thế giới hiện đang được giải quyết bằng cuộc Cách mạng Xanh, với các loại hoa màu, thóc lúa có sản lượng cao, hoặc sẽ được giải quyết bằng các loại hoa màu biến đổi gen
Lý lẽ này cho rằng một số nước có nền nông nghiệp phát triển đã sản xuất đủ lương thực cho toàn thế giới, chỉ cần vận chuyển từ nơi thừa sang nơi thiếu là xong. Trên thực tế mọi chuyện không dễ dàng như vậy. Các nước có thừa lương thực không có ý định bớt ăn lại để chia sẻ với những nước thiếu ăn. Đôi khi có những đợt viện trợ khi xảy ra nạn đói do khủng hoảng, nhưng các công dân ở các nước phát triển không hề muốn thường xuyên trả tiền (thông qua thuế để hỗ trợ nông dân) để viện trợ lâu dài. Ngay cả khi những điều kiện trên xảy ra đi nữa, mà không đi kèm các chương trình kế hoạch hóa gia đình hiệu quả ở các nước nghèo thì thảm họa Malthus sẽ diễn ra (tăng trưởng dân số cao hơn tăng lương thực). Các thực vật biến đổi gen hiện giờ chủ yếu là để làm thức ăn cho gia súc, làm nguyên liệu cho sản xuất, do người tiêu dùng phản đối sử dụng thực phẩm chế biến từ thực vật biến đổi gen. Ngoài ra, các công ty lương thực biến đổi Gen có thể kiếm tiền nhờ bán cho những nông dân ở các nước phát triển, nên không ưu tiên đầu tư triển khai để bán cho nông dân các nước nghèo.
Theo các chỉ số được tính toán như tuổi thọ, sức khỏe và sự thịnh vượng của con người (theo thuật ngữ của các nhà kinh tế là tổng sản lượng quốc gia tính trên đầu người – GNP), thì trong nhiều thập kỷ qua các điều kiện sống thực tế ngày càng tốt hơn
Hay
Cứ nhìn xung quanh bạn xem: cỏ vẫn xanh tươi, thực phẩm vẫn tràn ngập trong siêu thị, nước sạch vẫn chảy ra từ các vòi nước, và rõ ràng chẳng có dấu hiệu nào cho thấy xã hội sắp sụp đổ
Mặc dù ở một số nước phát triển thì đời sống đang ngày càng tốt hơn, thậm chí các nước đang phát triển thì tuổi thọ trung bình cũng được tăng lên. Nhìn thì có vẻ mọi thứ đang tốt đẹp hơn trước đây. Nhưng nhiều trường hợp trong lịch sử cho thấy các xã hội thường sụp đổ sau một đến hai thập kỷ sau khi đạt tới tột đỉnh về dân số, sự thịnh vượng và quyền lực. Lý do rất đơn giản: số lượng dân số, sự thịnh vượng, mức tiêu thụ các nguồn tài nguyên và lượng chất thải thải ra đã đạt tới cực điểm có nghĩa là những tác động tới môi trường cũng lên tới cực điểm và vượt xa giới hạn của các nguồn tài nguyên. Điều đó có nghĩa là nếu chúng ta đang hưởng những điều kiện sống tốt đẹp trên một nền tảng không bền vững – tiêu thụ các nguồn vốn tài nguyên dài hạn để tận hưởng trong ngắn hạn, thì sẽ sớm đến lúc sự tốt đẹp này phải dừng lại.
Hãy xem, trước đây đã bao nhiêu lần các nhà môi trường đưa ra những dự báo ảm đạm nhưng cuối cùng tất cả đều sai. Vậy tại sao lần này chúng ta lại phải tin họ?
Một số dự báo ảm đạm trước đây của các nhà môi trường đã có thể không xảy ra trên thực tế. Nhưng điều đó chưa đủ thuyết phục rằng các dự báo của họ đều không đáng tin. Có thể so sánh những cảnh báo đó giống như các cuộc điện thoại báo cháy khi có hỏa hoạn. Có một số cuộc gọi chỉ là nghi ngờ khi thấy khói bốc lên và không có đám cháy nào cả. Có những người tự dập được lửa trước khi cứu hỏa tới. Nhưng chúng ta vẫn khuyến khích mọi người gọi cho cứu hỏa ngay khi cảm thấy có nguy cơ hỏa hoạn, bởi khi đám cháy bùng phát thì sẽ lan rất nhanh và thiệt hại rất lớn. Những cảnh báo của các nhà môi trường không phải lúc nào cũng chính xác, nhưng đáng được lưu tâm và cẩn trọng. Ngoài ra, nhiều trường hợp những cảnh báo đó không diễn ra trên thực tế chính là do người ta đã có các biện pháp phòng chống hiệu quả sau khi nhận được cảnh báo.
Khủng hoảng dân số tự nó đã được giải quyết, bởi tỷ lệ tăng trưởng dân số thế giới đang giảm dần, như vậy dân số thế giới sẽ chỉ ở mức chưa tới gấp đôi mức hiện nay
Ngay cả ở mức dân số hiện nay, theo nhiều tiêu chuẩn thì cũng đã ở mức không bền vững. Phần lớn dân số trên toàn cầu đang sống trong cảnh đói nghèo và suy dinh dưỡng. Thêm nữa, vấn đề không phải chỉ là việc dân số tăng, mà điều chúng ta thực sự phải đối mặt là mọi người có xu hướng muốn nâng mức sống của mình lên không ngừng, chí ít là ngang với mức sống của các quốc gia phát triển.
Thế giới có thể chứa đựng dân số phát triển vô cùng. Càng nhiều người càng tốt, bởi càng nhiều người thì càng có nhiều phát minh và tạo ra nhiều của cải hơn
Theo thống kê, 10 nước đông dân nhất thế giới lần lượt là: Ấn Độ, Trung Quốc, Mỹ, Indonesia, Pakistan, Nigeria, Brazil, Bangladesh, Nga, Mexico; 10 nước thịnh vượng (GDP thực tính trên đầu người) là Luxembourg, Singapore, Ireland, Na Uy, Qatar, các Tiểu Vương Quốc Ả Rập Thống Nhất, Thụy Sĩ, Mỹ, Đan Mạch, Hà Lan. Mỹ là nước duy nhất nằm trong cả hai danh sách này. Kinh nghiệm cho thấy các nước đông dân thì thường là nước nghèo, còn các nước phát triển thì dân số ít hơn.
Chỉ những người giàu ở Thế giới thứ nhất mới có thể chi trả các khoản phí môi trường đắt đỏ, và họ không có trách nhiệm chỉ bảo cho những người dân tuyệt vọng ở các nước Thế giới thứ ba phải làm gì
Người dân ở các nước nghèo hiểu rõ tác hại của các vấn đề môi trường, do chúng ảnh hưởng trực tiếp tới đời sống của họ: không có gỗ làm nhà, đất trồng bị xói mòi v.v… Mặt khác, người dân ở các nước phát triển muốn duy trì lối sống tiêu thụ nhiều tài nguyên của mình, mặc cho họ có biết hay không về tác hại tới môi trường, do hậu quả chủ yếu đổi xuống đầu người dân các nước kém phát triển. Tuy vậy, người giàu cũng không miễn nhiễm với những hậu quả đó khi không khí, thực phẩm, nguồn nước bị ô nhiễm và họ cũng phải ăn, uống, hít thở chung những nguồn đó như người nghèo. Môi trường là vấn đề chung của nhân loại, và chúng ta cần chung tay giải quyết.
Nếu các vấn đề môi trường thực sự sẽ trở nên nghiêm trọng, thì có lẽ còn lâu chúng mới diễn ra, khi đó thì tôi đã chết rồi nên chẳng cần phải lo lắng gì
Các vấn đề môi trường đang trở nên cấp bách chính ngay lúc này. Hàng ngày chúng ta phải hít thở trong một bầu không khí khói bụi, ngột ngạt, nắng nóng gây ra nhiều ca đột quỵ. Một mặt khác, nếu chúng ta không còn sống cho tới thời điểm vấn đề đã quá nghiêm trọng, thì lúc đó con cháu ta sẽ phải gánh chịu. Nhiều người trong chúng ta không tiếc điều gì cho con cái: ăn học, du lịch, bảo hiểm, di chúc lại nhà cửa và tài sản v.v… Nhưng chúng ta lại làm những việc phá hoại môi trường sống tương lai của chúng, thì những thứ ta di chúc lại chúng cũng chẳng hưởng thụ được.
Để lại một bình luận